“Phải chăng Trung thu chỉ là cơ hội, là cái cớ để gặp người mình thích.”
Trung thu năm nay của bạn thế nào?
Nhớ về trung thu năm ngoái, có lẽ hầu hết mọi người đều đang rất háo hức trong không khí náo nhiệt của cái tết đoàn viên. Giờ này chắc hẳn mọi người đang tụ tập ăn uống nhắc về dăm ba câu chuyện cũ hay quây quần cùng gia đình chia sẻ những điều đầm ấm, trông trăng phá cỗ.Trung thu cũng là dịp để gặp người mình thương rồi cùng dắt tay nhau đi dạo phố luyên thuyên mấy câu, cùng nhau hẹn hò sau quãng thời gian dài xa cách. Phải chăng Trung thu chỉ là cơ hội, là cái cớ để gặp người mình thích.
Thế nhưng giật mình nhận ra, xã hội vẫn còn giãn cách. Năm nay phố xá chẳng còn tấp nập nữa, cũng thiếu vắng đi những người yêu nhau nắm tay dạo phố. Nên vậy, nó phải như vậy chứ cái đậu xanh rau má đâu nành, đậu đỏ, đậu đen, đậu đũa năm nào cũng phải nhìn bạn bè, mọi người ai cũng có đôi có cặp mà chẳng làm gì được. Cảm giác thật hụt hẫng, thật tủi thân huhu.
Bạn có thừa nhận rằng: “Vào những ngày lễ, người có đôi sẽ thấy vui vẻ, kẻ một mình nỗi buồn sẽ nhân đôi”
Thật vậy, đối với những người cô đơn họ sợ nhất là những dịp lễ. Bởi họ chẳng biết rủ ai để đi ăn uống, chẳng biết mình sẽ đi dạo phố cùng với ai, cũng chẳng biết cảm giác có 1 người quan tâm là thế nào đến cả một người bạn thực sự cũng chẳng có. Dưới sự nhộn nhịp, lung linh của ánh đèn phố, họ chỉ muốn thu mình lại nằm dài trên giường êm ái bấm điện thoại để nỗi buồn tự trôi. Hay thậm chí họ vùi đầu vào công việc, họ tăng ca, họ làm những việc mà đồng nghiệp xin nghỉ phép đi chơi để lại. Cuộc sống bận bịu khiến họ không còn phải suy nghĩ nhiều nữa, không còn tủi thân nữa.
Không có bạn thì đi kết bạn. Không có người yêu tại sao không đi tìm một nửa của mình?
Thật ra cũng chẳng phải kén chọn gì, mà chỉ đang chờ. Rồi đến một lúc nào đấy, sẽ có một người nào đấy, bước đến, nhanh đến nỗi chẳng thể nào mà lường trước nổi. Họ sẽ chính thức trở thành người thương mình quan tâm mình. Một người dù bận đến mấy vẫn luôn có thời gian dành cho mình.Một người chịu ngồi bên lắng nghe mình than thở đủ điều, kiên nhẫn nghe mình kể về một ngày dài, rồi chỉ lặng lẽ ôm mình vào lòng.
Thế nhưng cuộc sống đâu phải lúc nào cũng màu hồng, nhiều người lạ lắm. Xuất hiện trong cuộc đời mình, gieo cho mình tương tư, cho mình cảm giác hi vọng và mong chờ. Rồi cứ thế biến mất, để lại một mình mình những suy nghĩ ngổn ngang, rằng liệu có phải mình đã làm gì sai, hay do mình chưa đủ tốt?
Trải qua bao nhiêu đắng cay ngọt bùi bản thân nhận thức được rằng: ở thời điểm hiện tại, độc thân là tất cả những gì mình cần, dẫu có phải trả giá thì mình cũng xin chấp nhận.
Độc thân lâu rồi, bản thân sẽ cảm thấy lười yêu. Đợi một ngày nào đó, người phù hợp nhất với chính mình. Muộn một chút cũng được, còn hơn là nhầm người.