Đã bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau rồi cậu nhỉ?
Đã bao lâu rồi chúng ta không hỏi thăm nhau, không trò chuyện với nhau? Có những điều tớ muốn kể với cậu lắm nhưng tớ chẳng biết phải bắt chuyện với cậu như thế nào :((
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, suốt ngần ấy năm từ khi quen cậu, có lẽ thời gian tớ được thân mật với cậu, được trò chuyện với cậu có lẽ là quãng thời gian hạnh phúc nhất mà tớ chẳng thể nào quên. Tớ vẫn ôm ấp trong lòng một hi vọng rằng: một ngày nào đó tớ lại có thể được làm bạn thân duy nhất của cậu.
Cậu là một cô gái xinh xắn, dễ thương và rất thông minh được nhiều người theo đuổi. Còn tớ là một đứa con trai bình thường chẳng có gì nổi bật. Vậy mà, Chúng mình lại có thể chơi thân được với nhau. Hihi ảo thật đấy!!!
Chơi với nhau chẳng được bao lâu. Và rồi vào một ngày đẹp trời, cậu đã biết yêu. Người cậu chọn lại chính là người bạn của mình, mà có vẻ chuyện tình của cậu không được suôn sẻ cho lắm nhỉ. Tớ cũng chẳng dám hỏi nguyên nhân tại sao, không biết có phải do tớ với cậu chơi với nhau hay không?. Vậy nên tớ chọn cách xa lánh cậu, né tránh, thờ ơ và chẳng thể chủ động với cậu vì tớ biết bây giờ chúng mình chẳng thể thân mật được với nhau nữa. Trên đời này có mấy ai tin có một tình bạn thân thuần túy giữa con trai và con gái?
Tớ xin lỗi vì đã lựa chọn như vậy. Có lẽ, tớ đã lựa chọn sai và làm cậu thất vọng nhiều lắm. Nhưng tớ tin rằng đây là sự lựa chọn phù hợp nhất trong hoàn cảnh lúc ấy. Mặc dù tớ lạnh nhạt với cậu mà cậu vẫn rất quan tâm mình: luôn nhớ tới mình khi sinh nhật hay tham gia các cuộc thi lớn, nhỏ. Tớ hạnh phúc lắm! tớ rất biết ơn cậu và thật nuối tiếc khi đã đánh mất mối quan hệ “Friendship” này.
Cảm ơn, vì năm tháng đó đã chọn tới bên mình chứ không phải ai khác. Đã lấp đi những trống trải, chơi vơi trong lòng và cho mình cảm giác về một tình bạn thật sự. Tớ và cậu, có lẽ chúng ta có duyên mà không có phận.